Friday, November 6, 2009

Yêu thương đến thế...!

Rồi một ngày chợt nhận ra lòng bình yên đến thế . Ngó ra sau nhà, khu vườn rau của mẹ đang xanh mướt mát . Có nắng, có gió, có nước mẹ tưới hàng ngày, chúng lớn nhanh như thổi ...Là lớn lên...

Rồi một ngày chợt nhận ra, minh khờ khạo đến thế . Lắm lúc cứ muốn phiêu lưu nhưng lại không biết rằng những ý muốn đó sẽ dìm chết mình bằng hậu quả . Cứ nghĩ mình khôn ai dè ngốc vô cùng...

Rồi một ngày đi một mình trên phố, thấy bâng khuâng sao khi nhìn khắp phố phường . Vẫn quen đi có người bên cạnh rồi, những lúc đi một mình dù vui đến mấy vẫn thấy lòng trống trải, cô đơn .Vì sao ư? Vì khi nhìn một cảnh đẹp, chẳng có ai cùng nhìn và bình luận cùng . Muốn rẽ vào một quán quen bên đường để nhâm nhi thưởng thức cái mình thích, nhưng ăn một mình đau tức, thấy chả ngon ...

Rồi một ngày chợt nhận ra mình yêu người đến thế . Dẫu bao nhiêu năm qua mình vẫn yêu người như vậy, nhưng có đôi khi lòng tĩnh lặng, thấy mình gần người hơn, yêu thương người hơn... Đó là cả cuộc đời ... Người là gắn bó, người là yêu thương, người là hương vị của cuộc đời. Người là nỗi mong nhớ khát khao, người là cơn hờn tủi ghê ghớm . Người là nước mắt, người là tiếng cười. Người là hạnh phúc... Người là những gì tươi đẹp nhất của mình cho đến cuối cuộc đời....

Yêu thương đến thế...!

Thursday, November 5, 2009

Vô đề!

Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa
Con phố nhỏ thơm ngạt ngào hoa sữa
Bước chân ai không về ngang cửa nữa
Để phố buồn, khắc khoải những đêm say.

Hà Nội mùa này có gió heo may
Lộc vừng vương đỏ góc hồ ngàn tuổi
Hồ Gươm xanh sáng bừng lên mỗi tối
Dáng ai xưa lặng lẽ cứ đi về.

Rồi một ngày khi chợt tỉnh cơn mê
Người sẽ thấy lòng bình yên đến vậy
Bởi vì đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày mới để yêu thương.

Wednesday, November 4, 2009

VOHINHLANGTU

Cái bài thơ này là tặng một anh bạn khá hóm trên HTT . Thế mới biết, tài làm thơ của mình chưa bị mai một he he . Hôm nào em có dịp về HP, bá Huy phải chiêu đãi em một bữa to vì vụ này nhá
Vườn kia muôn sắc, muôn hoa
Ong vờn, bướm đậu chan hòa tình thân
Hồ xanh gợn sóng lăn tăn
In hình bóng liễu rủ xanh bên hồ
Nhớ người nhớ một câu thơ
Hạ qua, thu tới ngẩn ngơ đợi chờ
Lòng này nguyên một ước mơ
Anh thời đưa đón, đợi chờ em sang
Ngày qua, ngày lại nhịp nhàng
Giờ nào em cũng mơ màng đến anh
Tình mình giữ mãi còn xanh
U sầu quên hết, duyên lành đắp xây.

Nick của bá là VOHINHLANGTU .Vì trong hội bá đã phục vụ chị em nhiều và hết lòng rồi . Nên theo lời chị Hải âu biển, em kính tặng bá!
Kính chúc bá luôn có đủ sức khoẻ để phục vụ thêm nhiều chị em và tốt hơn nữa he he
Previous Post Next Post Back to Top