Saturday, October 31, 2009

Cho bạn. Cho tôi...

Ngày còn học cấp 3, chơi với nhau rất nhiều. Tưởng chừng thân lắm. Đã có lúc tặng cho bạn nguyên cả một bài thơ . Thường xuyên cùng nhau đối đáp văn thơ . Bạn đọc nhiều, nhớ nhiều các tác phẩm nước ngoài từ truyện của thiếu nhi cho đến các tác phẩm kinh điển . Tôi đọc nhiều tác phẩm trong nước. Trong thâm tâm vẫn biết rằng không đọc nhiều bằng bạn . Nhưng hai đứa luôn có chung một tâm hồn . Hai đứa thích văn thơ, ưa sự lãng mãn, và yêu Hà nội đắm đuối . "Thương nhớ mười hai" của Vũ Bằng là món quà tuyệt nhất bạn dành tặng cho tôi . Còn nhớ, hai đứa đã từng dắt nhau đi xem lộc vừng rắc đỏ góc Hồ Gươm xanh, vào xem cụ rùa trăm tuổi trong đền Ngọc Sơn, vào cả Văn Miếu sờ đầu rùa đội bia tiến sĩ . Tâm hồn đồng điệu, trái tim đồng cảm đến thế.
Những ngày cùng nhau vào đại học, chả học cùng lớp nhưng vẫn chung giảng đường . Vẫn thường xuyên tíu tít . Bạn có bạn mới, tôi cũng có . Nhưng chưa lúc nào chúng ta quên mình vẫn luôn là những người bạn tốt . Những gì làm cho nhau chưa phải là tất cả , thậm trí nó đơn giản và nhỏ bé vô cùng, nhưng làm tôi ấm lòng mỗi khi nhớ đến bạn . Đã từng có lúc khóc cùng nhau, đã từng chia sẻ cả những điều thầm kín nhất, đã từng...cùng nhau nói xấu cái đứa mà hai đứa ghét cay ghét đắng . Đôi khi không ở cạnh nhau, thậm trí trong một thời gian dài, nhưng chúng ta vẫn quan tâm đến nhau theo một cách rất riêng . Bạn không bao giờ quên tôi cũng như tôi không bao giờ quên bạn . Chúng ta nhớ về nhau với một nét rất riêng của hai đứa .
Trái tim tôi se lại khi nghe tin buồn của bạn . Thấy mình thật vô tâm quá .Sao thời gian qua lại lãng quên, sao thời gian qua lại hờ hững ??? Biết chia sẻ với nhau thế nào đây, biết làm gì cho bạn đây?!? Tệ quá... Lại làm một chuyến viếng thăm, lại làm một cuộc hội ngộ nhỏ, lại sưởi ấm tinh thần...
Trái tim chúng ta rộng lớn. Tôi tin dù là ai trong chúng ta, thì tất cả đều vượt qua . Bởi chúng ta là những người mạnh mẽ, vững vàng . Cuộc sống vẫn luôn đẹp và ưu ái cho tất cả, mình phải chan hòa với nó để đón nhận, phải không?
Trải lòng đi nhé, lãng quên đi nhé . Để trái tim bạn và tôi lại đập những tiếng khát khao và yêu đời . Như cái ngày chúng ta thường cùng nhau ý . Nhớ nhất thời cấp 3 yêu dấu . Có bạn có tôi .
Cuộc đời tươi vui và hạnh phúc. Cho tất cả. Cho bạn. Cho tôi...

Thursday, October 29, 2009

Tản mạn thu Hà Nội

Chẳng thể nào đánh đổi được đâu
Thu Hà Nội trời trong veo đến thế
Cái chênh chao của con đường anh kể
Lát gạch vỉa hè in dấu bước em qua

Chẳng thể nào gửi cho em chút quà
Có mùi thơm của cốm Vòng Hà Nội
Có lắng sâu của phù sa Hồng Hà ngàn tuổi
Có ngun ngút gió trời của Hà Nội ...chớm thu

Chẳng thể nào gửi cho em con phố Nguyễn Du
Để mỗi sáng anh qua - vòng xe lăn chầm chậm
Gương mặt thân quen, nụ cười thật ấm
Dáng vóc Hà Thành nghiêng câu hát anh trao

Chẳng thể nào gửi em chút nắng hanh hao
Cho ngón tay đan... nồng nàn thêm chút nữa
Cho ai nhớ ai... để đêm về gõ cửa
Bao khó nhọc một ngày tan biến hết trong anh

Chẳng thể nào gửi em mùa thu Hà Thành
Để yêu nhớ... nhớ yêu... để khát khao Hà Nội
Để nghĩ về ai ở nơi xa... thật tội
Cứ đắm đuối một đời... yêu lăm lắm... Hà Nội - Thu

Mưa

Lạ lùng cơn mưa chiều vội vã . Đổ ập xuống mà chả nói trước với nhau câu nào. Đang trên đường về. Ướt! Thấy lạnh quá . Cuối thu rồi. Lộc vừng không còn vương đỏ một góc Hồ Gươm xanh nữa . Nhanh quá, quay đầu nhìn lại thấy suốt 5 mùa thu qua, mình thật trọn vẹn ...Trọn vẹn vui, trọn vẹn buồn, trọn vẹn yêu thương và hạnh phúc. Sắp tới sẽ là những mùa thu mới tươi đẹp hơn . Phải tin tưởng vào tương lại tươi sáng chứ .
Suốt 5 năm qua, ánh mắt nhìn người yêu thương vẫn chưa một lần thay đổi . Và mãi mãi về sau sẽ không bao giờ thay đổi . Chất chứa yêu thương. Chan chứa hạnh phúc ...Một cuộc sống mới sẽ trải ra trước mắt . Sẽ có thử thách và chúng ta đón đợi rồi cùng nhau vượt qua . Phải vậy không, mùa thu của em?
Previous Post Next Post Back to Top