Monday, June 29, 2009

Buồn...

Mưa, bỗng dưng sao thấy buồn đến thế.
Cảm giác lâng lâng từ chiều sau khi đi ăn về. Không phải người ốm cũng chẳng phải kẻ say. Cứ vô thần thế nào vậy...
Cuộc sống này có những ranh giới thật mong manh, nó khiến mình có cảm giác nếu chỉ yếu lòng đi 1 giây thôi mình sẽ trở thành một con người khác hoặc sẽ hành động khác đi . Hôm nay mình đã nghĩ thế, đã cảm nhận thế và suýt tí nữa thôi là mình hành động như thế. Thấy tội lỗi thật...
Mệt mỏi với những cuộc tìm kiếm. Vâỵ mà vẫn phải tiếp tục công cuộc đó, nếu không thì lại ăn cám... Chán đời thật.
Bao giờ thì cuộc sống của mình chuyển sang giai đoạn mới nhỉ?!?
Previous Post Next Post Back to Top