Wednesday, November 11, 2009

Em nhớ...!

Em nhớ những ngày bình yên của tuổi thơ bé, hàng ngày bị nhốt sau khung cửa chờ mẹ đi làm về...
Em nhớ cơn mưa rào nơi bố dạy học, em trốn theo bọn trẻ đi tát cá đồng .Về bị bố mắng vẫn nhăn nhở cười vì đó là cá tính của em...
Em nhớ triền để đầy nắng và hoa cỏ may, từng chiều em theo dì, theo đám bạn đi lùa bò và rúc vào bụi dứa dại để bắt cào cào, cái giống mà khi nướng lên thơm phức, tranh nhau đến buồn cười .Rồi bẫy chim sẻ, rồi giữa trưa trốn bố lên đê tập...cưỡi bò...
Em nhớ bờ sông tre xanh mọc mát hết một bên bờ, bố thường mắc võng cho em nằm ngủ mỗi trưa hè oi bức .Hậu quả sau đó là em bị dĩn cắn tịt ngứa hết người . Còn dòng sông ấy, em cùng lũ em lặn ngụp mò ốc hến, tìm trứng vịt đẻ rơi .Cũng trên dòng sông ấy mà em biết bơi...
Lên thành phố...!
Em nhớ lần đầu tiên biết thế nào là bánh gato sinh nhật .Lần đầu tiên được mẹ mua quà, lần đầu biết quả dâu tây bố mang từ Đà Lạt ra nhưng không ăn được vì đi tầu nóng quá hỏng hết rồi.
Em nhớ những âm thanh trong trẻo mỗi sáng ra bà đưa em đi học .Thành phố sạch và trong lành lắm .Hai bà cháu đi bộ một ngày gần 8 cây số mà lòng vẫn vui .
Em nhớ tiếng leng kenh của tàu điện mỗi khi bà đưa em đi chơi .Thú vị lắm nhé .
Và em nhớ....
Em nhớ nhiều thứ lắm , giờ đôi lúc em thèm được có lại những khoảnh khắc đó mà không thể .Em chỉ có thể nhớ chúng trong ký ức của tuổi thơ và gìn giữ chúng để mỗi khi nhớ lại, em thấy mình thật bình yên ...
Previous Post Next Post Back to Top