Thursday, January 21, 2010

Trở trời

Áp thấp nhiệt đới ở tận miền trong mà ngoài này cũng bị ảnh hưởng .Mưa như mưa mùa hè .Ghét thật đấy, ghét nhất trời mưa, ghét kinh ghét khủng .Nhớ ngày xưa yêu nhau chỉ thèm đi dưới mưa cùng nhau vì nghe đâu câm nó đồn là hai người yêu nhau đi dưới mưa (lại còn càng to càng tốt nữa chứ ) thì sẽ luôn ở bên nhau không bao giờ rời xa (M, mưa mà to về cảm còn thăng ý chứ, nói gì đến ở bên nhau =)). Thế mà giờ ghét mưa kinh khủng .Vì sao à, vì đi đường mưa bắn bẩn lắm, vì ướt át, và vì rét mà mưa lại càng rét hơn :(.--> GHÉT
Ghét vì trời mưa rét thế này chồng đi làm xa tận Hưng Yên, xuống đến nơi thì te tua, xơ xác .Rồi tối chồng đi học cũng rét chả kém gì ...Mưa từ đêm. rả rích rả rích, có lúc thì ào ào .Mưa như mưa mùa hè, mưa như lúc mình khóc ăn vạ ông xã ^0^.
Thế là lại thương cho những ai đang phải chịu cảnh thiên tai này. Lại thổn thất, lại mất mát, lại đau thương, lại cứu trợ (mà có bao giờ đồ cứu trợ đến hết và trọn vẹn được tay những người bị thiệt hại đó đâu)
Mưa là lại lười, lười đủ thứ .Chỉ muốn ngủ, cuộn tròn trong chăn ấm như anh Xíu ở nhà .Trời mưa rét thế này, Xíu lại không có ai cho rúc vào ngủ cùng, lại xù hết lông lên kêu gừ gừ không ai xót, thi thoảng meo một cái cho đỡ buồn mồm . Lười, hàng bao nhiêu dự án bị dở dang, làm được một tí lại bỏ xó chạy theo cái khác( bao gồm: 2 áo, 2 khăn, 3 mũ, 1 kit thêu đang thay nhau được sờ đến 1 tí tẹo mỗi ngày :((. Vì đi làm về, xong hết việc nhà thì lại ngồi giúp AX nhập dữ liệu cho công việc .Lại thấy thương chồng hơn, vất vả thế mà chả được bao nhiêu ...
Chỉ còn hơn 20 ngày nữa thôi là Tết nguyên đán rồi ,chả thấy gì cả .Tết này hai vợ chồng lại đói .Nghĩ mà buồn, đến bao giờ mới khá được nhỉ .AX hay động viên cứ cố lên vì chưa tới hồi .Hồi à, hồi nào nhỉ, hồi đến bao giờ, đến lúc rụng hết răng ư? Chẹp, nếu mà có được đến lúc đó thì cũng quả là một thành công rồi =)). Lại nhớ lời của chị sonduc9707 " hít một hơi thật sâu, thật dài rồi thở ra thật mạnh hoặc chép miệng một cái là qua " để cho xong (chứ thật ra hít gần đứt hơi và chẹp đến rách miệng cũng vẫn không thấy khá hơn tẹo nào :)).
Muốn nấu bữa cơm thật ngon, thật đầy đủ và chất lượng mà khó...Muốn chồng ăn cảm thấy ngon miệng mà chẳng thể làm cho chồng ăn...Cũng là một nỗi buồn. Chồng gầy, vợ xót...
Chẹp, chẹp, chẹp, hít hà, hít hà....Thôi, đi ăn cơm vậy .Không ăn thì đói, mà đói thì chả nghĩ ra được cái quái gì cả .

Monday, January 18, 2010

Vẩn vơ

Nghe đâu đây trong gió lạnh tiếng thở dài của lòng ai ngao ngán...Mình cầu toàn quá, tham lam quá hay tại số phận cứ bắt mình phải lận đận như thế?!? Ngay cả khi cơ hội là 50/50 cũng không thể vượt qua .Buồn...
Giá đừng thúc giục, giá đừng chỉ trỏ để rồi cứ hi vọng và rồi thất vọng triền miên .Hít một cái thật sâu thật dài rồi thở ra thật mạnh (lời của một người bạn đã khuyên) vậy mà vẫn thấy không thể khá hơn .Tâm lý bị đè nặng, tâm trạng thì không yên .Mong có một ai đó thật sự thông cảm và chia sẻ .Lại tự nhủ lòng mình rằng hãy cố lên, rồi mọi chuyện sẽ qua, rồi may mắn sẽ tới .Lại càng thất vọng hơn...
Mai là sinh nhật xã yêu rồi, phải vui lên chứ nhỉ? Lại lăng quăng đi tìm tặng cho xã một món quà nhỏ đáng yêu mà xã sẽ thích .Vợ mua cho cái gì mà chả thích phải không xã .Mà không hẳn thế đâu, khó tính lắm đấy nhá .Rồi, sẽ chọn một món thật ưng ý, thật đẹp để làm món quà bất ngờ cho xã .
Nắng lại đổ vàng, nhưng mà trời thì vẫn rét căm căm ...
Previous Post Next Post Back to Top