Thursday, November 3, 2011

Mẹ đi làm.

Đầu tháng 11, mẹ bắt đầu đi làm. Việc gửi con ở nhà cho bố và ông bà là sự trăn trở của bố mẹ suốt mấy tháng trời. Nhớ con là điều đầu tiên mỗi khi mẹ bước chân ra cửa. Lo không biết con có khóc không, có ăn được nhiều không mỗi khi nhìn đồng hồ đến giờ con ăn. Rồi không biết con ngủ có đẫy giấc không...Rất rất nhiều câu hỏi. Và mỗi khi bước ra khỏi cửa văn phòng, mẹ phi như bay để mong về với con. Nhìn thấy con, con nhìn thấy mẹ, nỗi vui mừng hiện rõ trên khuôn mặt của con. Con cười toe toét, nhảy cẫng lên để chờ mẹ đón. Lại ôm con vào lòng, lại hít hà hơi sữa thơm ngậy của con, lại cho con ti. Rồi khi bế con lên vai, con ôm ghì lấy mẹ, hai chân đạp vào bụng mẹ như muốn trèo lên tận cổ mẹ, túm tóc mẹ rồi vít xuống để ghì, để ôm và hôn con...

1 nhận xét:

Laptop cũ said...

Bé cười thật dễ thương, hạnh phúc là chỉ có thế ^^

Post a Comment

Previous Post Next Post Back to Top