Wednesday, October 21, 2009

Đêm Hà Nội phố

Tối qua về muộn quá . Em về nhà mà cứ ngỡ như mình đang trôi bồng bềnh trên phố vậy . Lắng nghe hơi thở của phố về đêm, thấy lòng dịu ngọt, thấy xốn xang và nhớ một con người . Mình mới gặp nhau thôi mà sao giờ em đã thấy nhớ, có lẽ vì em muốn lúc đó có anh bên cạnh để tận hưởng cái giây phút yên bình của cuộc đời ấy ...
Anh ơi, hoa sữa thơm lắm, thơm ngào ngạt . Tưởng như từng làn hương len lỏi vào trong mái tóc em, vào áo quần em . Sao em lại yêu Hà Nội đến thế, yêu mùa thu đến thế . Chỉ tiếc là mình sinh ra không phải vào mùa thu...Nghe thu sâu lắng, nghe Hà Nội nồng nàn, nghe tim ngập tràn sự bình yên . Ước gì, tối nào anh cũng đưa em đi dạo phố, đưa em đi nhìn ngắm Hà Nội về đêm, và để cảm nhận tình yêu của chúng mình .
Mấy hôm nay trời cứ mưa tầm tã . Sáng sớm và nửa đêm trời lạnh hơn hẳn . nằm co ro nghĩ về những điều tốt đẹp . Về những ước mơ của em, về những tham vọng của em, về tương lai của em... Và cả của anh nữa. Ngày tháng cứ thế trôi đi, mình bên nhau cũng đã 5 mùa thu rồi . Cuối mùa thu này, anh đưa em về . Về để mùa thu của chúng mình trọn vẹn, về để mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn . Về để chúng mình có nhau mãi mãi...
Em yêu Hà Nội, yêu mùa thu . Vì Hà nội có anh, vì anh đến trong cuộc đời em cũng bắt đầu từ mùa thu...

0 nhận xét:

Post a Comment

Previous Post Next Post Back to Top